dff

Nhân Văn - Đạo Đức - Hiếu Trung

CON RẮN & VỊ THIỀN SƯ!

Có một vị thiền sư đang đi trên đường, thấy một con rắn sắp bị xe cán chết, ngài bèn dùng một cành cây và nhẹ nhàng đưa nó sang bên đường. Thấy vậy người đi đường hỏi ngài: "tại sao ngài lại cứu giúp một con rắn độc, ngài không sợ nó cắn sao?". Vị thiền sư trả lời: "cắn là bản chất của con rắn, cứu hay không cứu là việc làm của tôi. Tôi không vì nó mà thay đổi việc tôi muốn làm hay không làm."


P/s: Độc tuy là bản chất của con rắn, nhưng không hẳn vì vậy mà nó không biết ơn người cứu giúp nó, cho nên mới có câu chuyện rắn báo ơn. Con người tuy thông minh sáng suốt hơn con vật, nhưng có những loại người không những vô ơn mà còn bạc ác, oán thán người đã từng giúp họ khi đụng chạm đến hai chữ lợi ích; vì vậy mới có câu: "cứu vật vật trả ơn, cứu nhân nhân trách oán!".





Nước sông cuồn cuộn - Sóng triều dồn dập . 

Biết đâu là sóng , đâu là nước ? 
Mà nhìn lại nước cũng là sóng - Sóng cũng là nước . 
Chúng sinh là Phật vị lai - Phật cũng là chúng sinh
ở quá khứ do giác ngộ thành đạo : Từ họ Kiều Đáp Ma . Sinh Ngài Tất Đạt Đa . Vườn Lâm Tỳ Ni đó . Ca Tỳ La Vệ Thành . Vốn là thân Thái Tử . Tịnh Phạn đức vua cha . Lòng Từ Bi cao cả . Trí tuệ thấu Ta Bà . Năm Ngài ba lăm tuổi . Bồ Đề đắc Thích Ca . Ni Liên Thiền sông chảy . Cùng Pháp đạo sáng lòa . Thấu triệt muôn vạn cõi . Dẫn muôn chúng gần - xa . Đến bến bờ giác ngộ . Thoát cảnh tạm Ta Bà . Niết Bàn Ngài mở lối . Nam Mô A Di Đà . Sinh linh hết đọa kiếp . Cùng xưng hiệu . . . Thích Ca .

Đại hùng bảo điện uy linh . 
Hào quang chiếu rọi đường lên Niết Bàn . 
Cung Trời Đao Lợi huy hòang .
Muôn ngàn Phật chúng hân hoan vui mừng . 
Không còn tàn ác , đua tranh . 
Chẳng còn vướng bận Tử Sanh Luân Hồi . . . 
Cõi trần còn lắm ngậm ngùi . 
Binh đao - Họa nạn - Thân vùi - Máu tuôn . 
Đói nghèo - Tật bệnh tang thương . . . 
Cũng vì chướng nghiệp , lầm đường sân si . 
Hãy mau tâm thức từ bi . 
Để thân bớt nỗi sầu bi cõi trần . 
Mai sau vãng cảnh niết bàn . 
Không còn mang nặng nghiệp trần . . . Nhân gian


Đêm đông gió lạnh xạc xào . Nỗi buồn giăng mắc - Lòng nào ngủ yên . Ngẫm xem ngay trước nhãn tiền . Thói đời đen bạc - Đảo điên khôn lường . Xa quê thân lại lên đường . Lê chân trên những dặm trường xa xôi . Cánh bèo - Mặt nước nổi trôi . Dòng đời mãi cuốn kiếp người phù sanh . Thế gian muôn sự quẩn quanh . Nghĩ đời lắm nỗi nhọc nhằn - Mệt tâm . Vẫn còn gánh nặng áo , cơm . Bon chen trầm bổng , nổi nênh bể đời . Thế gian hay - giở cũng cười . Rồi ra kẻ trọng để rồi lại khinh . Thôi thì muôn sự thường tình . Làm sao sống đúng tâm mình . . . Thế Thôi . . .
Nguyện cho Trần Thế an bình . Kiếp sanh thoát cảnh điêu linh - Khổ sầu . Người - Người sống để thương nhau . Đồng tâm hướng Phật nhiệm màu Như Lai 
Tôi đi tìm hình Phật . Giữa Trần Gian bộn bề . Trước muôn ngàn khổ hải . Chút vui mừng thóang qua . Ô kìa ! Muôn hình Phật . Ngự trị cõi Ta Bà . Đưa con thuyền Giác Ngộ . Sanh chúng thoát bờ Nghi . Ánh hào quang màu nhiệm . Soi rọi Núi Thiết Vi . Bao vong hồn tội lỗi . Thóat khỏi Ngục Tu Di . Cảnh dương trần cũng thế . Tâm Phật diệt Sân - Si . Tâm mang hình bóng Phật . Trên muôn nẻo đường đi . Cõi Trần Gian tạm bợ . Chẳng để lại được gì . Mai này hòa bụi cát . Đường Phật dẫn hồn đi . . .

Tâm như nước - Phật như trăng . Nước trong trăng hiện rõ ràng . Nước động trăng xẽ lổ loang mất hình . Thiện tâm Trời - Phật ứng linh . Nước trong thấy được ân tình thế gian . Phật tâm ứng cõi Nát Bàn . Tà tâm phải chịu thân tàn Thiết Vi . Trần gian muôn lối đường đi . Hướng Tâm theo Phật lòng thì thảnh thơi . Họa - Phúc định bởi ông trời . Sinh - Tử là mệnh của người Trần Gian . Tham lam rồi lắm ái - oan . Đời rành đôi chút Tâm nhàn là hơn . . .

Đã đành nước chảy - Bèo trôi . Sao rời - Vật đổi - Lẽ đời thường khi . Khổ - Sầu lạy Phật từ bi . Giầu sang - phú quý - Phật đi đường nào ? Đời người tựa giấc chiêm bao . Giật mình tỉnh mộng thân nào là thân . Ai ơi khéo giữ chữ nhân . Chữ tâm hướng Phật . Chữ ân để đời . Mai sau hết cảnh trần ai . Thong dong - Tự tại trước đài Phật linh . . .

Giữa dòng đời vội vã . Ai thương tôi trên những bước gần - xa . Ai thấu hiểu tấm thân người lữ khách . Đêm trắng đêm nơi đất lạ xa nhà . Kiếp phong trần để nay đây - mai đó . Nỗi niềm riêng biết để ngỏ cùng ai ? Thân lấm bụi trên những nẻo đường dài . Biết nơi nao là chốn bờ - bến đậu ? Thôi cứ để dòng đời xô đẩy mãi . Giữa vô thường theo từng bước . . . Như Lai . . .

Đêm đông xao xác lòng thiền . Chập trờn hình ảnh Mẹ Hiền Quan Âm . Cõi trần u ám - Tối tăm . Cũng vi căn nghiệp tự tâm lòng phàm . Chỗ thì nhung lụa - Lầu vàng . Lên xe - Xuống ngựa huy hoàng lắm thay . Chỗ thì khổ cực - đọa đày . Đói cơm - khát nước - Đắng cay muôn phần . Than ôi ! Hỗn độn phàm trần . Bởi chăng duyên nghiệp nợ nần - trả vay . Trần gian thật đáng thương thay . Nguyện xin đức mẹ ra tay độ trì . Thế gian hết cảnh sầu bi . Niết bàn chúng đến - Tu di chẳng vào .

Thành tâm đốt nén nhang trầm . Khói bay - hương cuốn nỗi niềm trần gian . Cầu cho nhân thế bình an . Chúng sanh về cõi niết bàn an vui . Chở che ân đức Phật - Trời . Ban mầu phép lạ sạch ngời khổ đau . Lòng người nào giống như nhau ! Thiện tâm - Tà ác - U sầu - vui tươi . Kiếp đời giở khóc - giở cười . xoay vòng sanh - tử ai người thóat đâu . Nguyện xin Phật Pháp nhiệm màu . Thân hòa cát bụi - Hồn hầu Như Lai . Tâm thành trong cõi trần ai . Mong sao Chư Phật linh đài ứng minh . . .

Nhân gian là chốn . . . Vô Thường . Ở đời cần lắm tình thương con người . Đắng cay chia ngọt - xẻ bùi . Chữ nhân giữ trọn giữa đời đục - trong . Chữ tâm hướng phật trong lòng . Đạo lồng trong đạo giữa dòng thế gian

Uy linh vạn thế ngự đài sen . Hào quang tỏa rọi Đức Mẹ Hiền . Cứu độ nhân gian trong muôn cõi . Đại từ linh cảm đức Quan Âm . Thế gian khổ hải lắm mẹ ơi ! Tiếng khóc chúng sanh thấu động trời . Đói rách , cơ hàn . . . rồi tật bệnh . Chiến tranh - Máu nhuộm đỏ nền trời . Quy luật trần gian hà khắc thế ! Hưng vượng để rồi lại xuy vong . Đức Mẹ cao dày xin cứu thế . Mở trận mưa nhuần sạch trần không . Để bốn bề không còn ai oán . Thiên hạ thanh bình hưởng phước chung . . .

Thế gian là cõi tạm thân . Nghiệp số sinh ra vướng bụi trần . Món nợ công danh vay lại trả . Giấc mộng hồng trần trả lại vay . Nhiều lúc muốn đi theo gót Phật . Nhưng thân còn nặng mối duyên trần . Dấn thân vào đời - Tâm nhập thế . Để cùng vui - khổ cảnh muôn nơi . Thân phàm lê bước nơi trần thế . Tâm cùng muôn chúng giở khóc - cười . Nguyện đức cao dày xin giá hộ . Bình an - Tươi sáng thế gian này

Còn ở đâu đó . . . Chốn vô thường ! Vẫn còn những cảnh thật đáng thương . Cuộc sống khó khăn bao vất vả .Miếng cơm - Manh áo , nợ còn vương . Nên nỗi thân em mang cảnh khổ . Vất vưởng - đói lòng - Nghĩ mà thương ! Mấy lời khấn nguyện cùng trời đất . Bớt đi sầu khổ chốn dương trần

Còn lại được gì . . . Kiếp Nhân Gian ? . Có chăng còn nắm sương tàn mà thôi . Hồn phiêu trong gió thảnh thơi . Không cò vương vất - Thói đời - Trần Gian . Nào dại khờ - Nào khôn ngoan . Nào vàng son - Đói , rách , cơ hàn . . . Rồi chỉ còn : Vô Thường - Cát Bụi . Tiếng để đời : Kẻ trọng - Người khinh . Ôi ! Cuộc sống trần gian . . . Là Thế . . .

Ứa lệ - Thắt lòng chốn . . . Nhân gian . Sao trời đành đọa cảnh ly tan ! Con thơ đẫm lệ - ! Vương hồn bố . Phụ tử tình thâm nỡ lìa cành . Số kiếp ông trời oán với than . Cũng vì chướng nghiệp đứt dây đàn . Khéo khéo tu tâm đừng tạo ác . Thi đâu vứơng cảnh phải . . . Sầu than . . . Thương ôi !

Tôi không hối hận - kiếp làm người . Cho dù đời tựa . . . Áng mây trôi . Lặng lẽ không bờ - Không bến đỗ . Có chăng tạm nghỉ phía chân trời . Tôi không buồn cảnh thiếu bạc tiền . Sống trong trần thế cảnh đảo điên . Vàng - Thau hỗn độn lung tung ấy . Tìm kiếm được đâu mấy nhân hiền . Có một điều làm tôi hối tiếc . Cõi nhân gian ai hiểu . . . Lòng tôi . . .


Mẹ tôi - Chiếc bóng đơn côi . Tuổi già - Tóc bạc - Nhỏ nhoi . . . Một mình . Kiếp trần hai chữ trọng - khinh . Mẹ tôi vẫn sống thường tình . . . thế thôi . Gian lao vốn lẽ mệnh đời . Buồn - Vui - Sướng - Khổ - Số trời đã trao . Cả đời khó nhọc - Gian lao . Tuổi già ,bóng xế biết bao ngậm ngùi . Lòng con chẳng thốt nên lời . Tâm con ứa lệ thốt lời . . . Mẹ Ôi


Trước cửa Thiền môn nặng hiếu trung . Nhân gian soi rọi một tấm lòng . Cõng mẹ lên chùa , tâm đảnh lễ . Lòng vui khấp khởi một chữ tâm . Phụng dưỡng mẹ già - Con hiếu thuận . Đền ơn dưỡng dục với sanh thành . Cánh cò mưa - nắng oằn lưng mẹ . Nuôi con vất vả cả thời xanh . Một chút đáp đền ân từ mẫu . Lòng nhân thấu rọi tới trời xanh . Ai còn cha - mẹ xin đừng để . khổ tâm hòa lẫn với . . . mi hoen .

Phật Giáo thừa nhận tính người là thiện lương - Chỉ cần buông dao bỏ xuống , có thể tu hành thành Phật . Phật giáo cho rằng tất thảy tội ác đều từ vô minh hay tự tâm mà ra . Do đó đức Phật hết lòng khuyên bảo , cả đời khai đạo chỉ bảo cho chúng sinh thay đổi tâm , tính không nỡ để thân chúng sinh chịu khổ , bị đầy ải nơi địa ngục , bị cắn rứt chước tòa án lương tâm . . . Ngài phát tuệ nguyện độ tận chúng sinh . Ôi lòng từ bi cao cả : Nhân thế - Trần gian muôn kiếp sầu . Bởi chăng duyên - nghiệp khởi đầu từ tâm . Vay - Trả - Trả - Vay khi nào hết . Ác nghiệp - Tâm sanh vạn khổ sầu . Hướng Tâm - Nhân nghĩa đường Chánh Đạo . Xẽ gặp Như Lai Khó gì đâu ! Giữa chốn trần ai bao hỗn độn . Buông dao - Lập đạo . . . Rõ Phật Đài . . .

Cũng một kiếp người - Trốn nhân gian . Mà sao cơ cực lắm gian nan . Đời lắm phong trần mưa với nắng . Lang thang - vất vưởng trốn địa đàng . Trải mấy kiếp đời mang sầu khổ . mà sao vẫn cứ cảnh lang thang . Chiếu đất - Màn trời - Thân bụi cát . Đọa đày chi lắm hỡi . . . Nhân gian . Ứa lệ - Sầu lòng ta trước cảnh . Đời xao nên nỗi - kiếp đọa đành . Xin hỏi cao xanh đà có mắt ? Thấu lòng trần tục kiếp . . .Nhân Sinh . . .

Sách xưa dạy rằng : Dục bình thiên hạ - Tiên trị kỳ quốc . Dục trị kỳ quốc - Tiên tề kỳ gia .Dục tề kỳ gia - Tiên tu kỳ thân . Dục tu kỳ thân - Tiên chánh kỳ tâm . Nghĩa là : Muốn nước hòa bình - nước phải thịnh trị . Nước được thịnh trị - Nhờ mỗi gia đình phải thuận hòa . Gia đình muốn thuận hòa thì mỗi người phải tu thân , bỏ đi những hành vì bất chính . Muốn bỏ hành vi bất chính - Mỗi người phải tự tu lấy tâm mình . Tôi và tất cả chúng ta đều có thể thành Phật nếu chúng ta luôn cảm thấy vui vẻ , thanh tâm , không vương bụi trần tục . Nhưng mà khó lắm thay . Than ôi ! : Gánh nặng trần gian vay phải trả . Hổ thẹn tang bồng trả phải vay . Đã mang kiếp sống nhân sinh ấy . Hồng trần chi lắm nợ thương vay . Ghương đức Thích Ca luôn sáng tỏ . Cố mong đi hết đoạn đường dài . Trong cõi Trần gian nhiều bến mộng . Bước trên đường Phật . . . Khó lắm thay . Chỉ gắng tâm kia không mộng ảo . Trên bước phiêu linh - Nước non này . . .

Núi xanh vốn dĩ không già . Chỉ vì tuyết phủ hóa ra bạc đầu . Nước trong vốn dĩ không sầu . Vì cơn gió cuốn mặt hồ nhăn nheo . Đời người cũng vậy : Nếu chẳng một phen xương lạnh buốt .Hoa mai đâu dễ ngửi mùi hương . Vui đấy - Buồn đấy - Sướng đấy - Khổ đấy . Đời mà . . .!

Không thân thích - Chẳng họ hàng . Cũng vì chữ Nghĩa giữa đàng vậy thôi . Sống sao đúng đạo làm người . Thiện tâm dành để cho đời noi gương .

Phật ơi ! . Người trần mắt thịt chúng con . Sao lắm tai ương - dạ héo mòn . Khổ cực - gian nan thời tuổi trẻ . Thân già - tóc bạc lại héo hon . Thân con vương phải tội tình gì ? Mà sao gặp cảnh khổ sầu bi . Xô đẩy giữa đời thân vật vã .Hạt bụi vô thường đời cuốn đi . Đơn côi lẻ bóng trăng cuối tháng . Một nắm xương tàn có tiếc chi . Thành tâm con nguyện bên đài phật . Thóat kiếp nhân gian chẳng nợ gì . Những ai đâu đó còn cha - mẹ . Chớ để Mẹ buồn - Lệ tràn mi .

Bần thần hương huệ đêm thâu . Khói nhang vẽ lối đường lên . . . Niết Bàn . Lặng trông bụi cuốn tro tàn . Bâng khuâng nhớ Mẹ trần gian - Thưở nào . Mẹ tôi không có yếm đào . Nón mê thay nón quai thao đội đầu . Thân cò lặng lẽ - u sầu . Cả đời vất vả - Bạc đầu - Vì con . Thế gian - Bóng Mẹ - Vẫn còn . Tình sâu hơn cả núi non ở đời . . . MẸ . . . ƠI !

Thế gian khổ ải nhiều khi . Thương cho muôn kiếp sầu bi đường đời . Bởi chăng cũng nghiệp luân hồi . Vay thì phải trả - Sướng rồi khổ đau . Có gian nan mới hiểu đạo mầu . Thân có khổ thì tâm mới sáng . Ai trải hết đường đời bình lặng . Mà không qua nghiệt ngã - đắng cay . Đời như sông khi cạn - khi đầy . Như vầng nguyệt khi tròn - khi khuyết . Cùng trải qua con đường sinh - diệt . Sống làm chi ? - Chết để được gì ? Rồi chỉ còn : Cát bụi hư vô . Và linh hồn ngàn năm . . . Vô Định . Cõi Âm - Dương đâu chốn đi về ?

Hè qua - Thu tới - Đông sang . Thân em vẫn cảnh lang thang đầu đường . Nhúm da bọc nắm xương tàn . Bao ngày đói lả - cơ hàn - đời ôi ! Thương thay cho cảnh mồ côi . Lang thang trên khắp đường đời tang thương . Ngày mưa - Ngày nắng - đêm trường . Cảnh đời ngang trái trên đường trầm kha . Trên đời có phật Di Đà . Thỉnh xin thương cõi Ta Bà . . . Sầu bi



Hỡi ôi ! Thế thái - Nhân tình . Sao còn những cảnh điêu linh giữa đời . Cũng là một kiếp con người . Thân em đói khát giữa đời phồn hoa . Người ta có mẹ , có cha . Sơn hào - hải vị - xa hoa -lầu đài . Đời em là chuỗi ngày dài . Lang thang - cơ cực - lạc loài - đơn côi . Buồn thương chiếc lá mồ côi . Lê thân xơ xác thu rồi - đông sang . Ngày qua với cảnh cơ hàn . Để rồi năm tháng lang thang giữa đời . Thấu chăng số phận . . . Trời ơi ? Thân em - Hạt bụi - Giữa đời - Xác xơ .


Giầu hai con mắt - Có đôi bàn tay . Thân con tật bệnh phận này con mang . Thương Mẹ lệ đổ hai hàng . Tuổi già - sức yếu - Trăng tàn - Vẩn mây . Công mẹ con trả sao đầy . Mong tròn chữ hiếu tháng ngày nuôi con . Tuổi già mẹ cậy trông con . Tuổi thơ mẹ đã vì con hao gầy . Tấm lòng nhân nghĩa là đây . 


Đời người là những chuyến đi . Gặp nhau rồi lại chia ly là thường . Mai này về chốn Tây Phương . Dừng chân đứng nghỉ trước đường Phật Môn 

Nam Mô - Khấn lạy Phật Bà . Nguyện xin nhà nhà hai chữ Bằng An . Tâm thành ở chốn dương gian . Mượn lời nhờ gió lên đàng Tây Phương . Thỉnh nguyện Bồ Tát đóai thương . Xua đi tăm tối trên đường con đi . Trông gai - vất vả nhiều khi . Thăng trầm có lúc sầu bi nhọc lòng . Tâm thành gạn đục - Khơi trong . Cõi trần hỗn tạp chỉ mong giữ mình . Tham tâm - tà ác rập rình . Mong sao không để thân mình đọa sa . Tâm thành trong khắp gần - xa . Nguyên xin muôn cõi Phật Bà ứng linh . Nơi nơi được sống thanh bình . Không còn họa - nạn điêu linh ở đời


Ai làm em khóc . . . Em ơi ! Phải chăng duyên nợ để rơi lụy tình . Mắt buồn - lòng để lặng thinh . Mảnh trăng tan vỡ - Mảnh tình chia đôi . Người đi vui thú sông , hồ . Lầu vàng , gác tía đơn côi một mình . Anh đâu phải kẻ vô tình . Chỉ vì cuộc sống thường tình . . . thế thôi ! Duyên kia trời đã định rồi . Bởi chăng nhân thế hợp rồi lại tan . Buồn - thương - hận - than van - sầu - khổ . Để làm chi - Níu giữ được gì ?

Phàm làm một việc gì . Dù lớn hay nhỏ cũng phải nghĩ tới hậu quả về sau . câu nói tuy ngắn gọn nhưng đó là một chân lý lớn . Là bài học đáng giá ngàn vàng . . . Tôi - Kiếp Sống - Nhân Gian . Dại khờ và lẫn cả khôn ngoan . Dòng đời hỗn độn nuôi ta lớn . Bao lần vấp ngã , giạy ta khôn . Ở trốn thế gian đầy toan tính . Địa vị - Công danh - Bạc với Tiền . Đừng để lòng tham mờ mất trí . Chớ để muội , mê lạc mất tâm . Sống sao cho thế nào là đủ . Toan tính - hơn thua - chỉ nhọc lòng . Đường trần mấy ai vui được mấy . Đừng để rồi tâm lại . . . Sầu Đong . Cát bụi ghửi thân còn . . . Hối Tiếc . Nhân gian vương nợ mảnh . . . Linh Hồn .


Cuối thu nguyệt lặn - sao tàn . Từng hồi run rẩy qua làn xong thưa . Nàng đông đã vội đón đưa . Mấy luồng gió lạnh đêm khuya rì rào . Chạnh lòng bỗng thấy nao nao . Đường đời còn những nẻo nào nữa thôi ? Thân lê gió giập , cát vùi . Phong trần chi lắm ngậm ngùi đời trai . Bỗng nghe có tiếng thở dài . Phải chăng ai hiểu lòng ai nỗi niềm . Mong sao Bồ Tát ứng linh . Độ cho muôn lối đăng trình . . . - Đời Con .

Trải vô lượng kiếp Âm - Dương . Công đức viên mãn Quán Âm Phật Bà . Nào kính Tâm vốn dòng họ Mãng . Đến Diệu Thiện con gái Trang Vương . . . Tỏ đạo hiếu - hào quang tỏa khắp . Bể Hải Nam linh ứng Phật đài . Phật Mẫu - Ngàn Mắt , Ngàn Tay . Hướng đạo pháp xa bay vạn cõi . Cứu chúng sanh khỏi bờ lầm lỗi . Độ nhân gian khỏi lạc bến mê . Sen vàng ngự gót bồ đề . Mẹ muôn cõi , muôn lòai trần thế . Dưới Phật đài chúng con thỉnh lễ .Tâm lòng thành mong chữ bình an . Mong sao thoát khỏi điêu linh . Muôn chúng sanh phước sinh - an lạc . Bớt đi cảnh tà tâm , gian ác . Tiếng bi ai tựa sấm động trời . Thành Tâm xin khấn nguyện người . Cho chúng con một lời sám hối . Độ chúng con qua đường tăm tối . Đường trần gian tìm lối . . . Bình An


có ai nghĩ rằng con rắn kia mới đáng thương . Chỉ vì tham lam làm mờ mắt . Chú chim kia thưà biết con rắn đang đớp mình . nhưng chưa vội bay . để rồi khi miệng con rắn cắm vào khúc gỗ nó đang đậu thì đúng là răng , môi lẫn lộn . Thật đúng là đặt mình vào chỗ chết để tìm đường sống . . . Ôi ! ở đời không sợ thằng ngu tỏ ra nguy hiểm như con rắn kia . Mà chỉ sợ kẻ nguy hiểm giả vờ ngu như chú chim nọ . Thật đúng là nhìn đời bằng tâm chứ không chỉ bằng mắt . Mô Phật - Đời chẳng biết thế nào mà lần cho được . . . Cuộc Đời Ôi !


Sống không hổ thẹn với lòng . Chẳng vi danh , lợi mà khom lưng mình . Mặc đời kẻ trọng - người khinh . Dẫu xao vẫn thói thường tình thế thôi . Sướng - khổ trời đã định rồi . Lao tâm - khổ trí để rồi nhọc thân . Nhiều khi nên nỗi cơ hàn . Lắm phen giàu có , đàng hoàng , xa hoa . Đời người chỉ thế thôi mà . Đến khi về đất ai là hơn ai . Tu Tâm cho trọn kiếp này . Chẳng mong cầu sự đổi thay ở đời . Số mệnh định bởi ông trời . Sướng - Khổ xuất bởi tâm người mà ra . Chỉ mong tâm , trí an hòa . Chẳng tham lắm thứ để mà nhọc thân . Đời người ai thoát nợ nần . Nợ cơm , nợ áo , nợ thân , nợ đời . . . Chỉ khi về chốn Phật , Trời . Mới mong hết nợ kiếp người nhân gian . Buồn thay một nắm tro tàn . Tử - Sinh nghĩ đến hai hàng lệ rơi . Làm sao hiểu hết cuộc đời . Mong sao giữ được đạo người . . . Mà Thôi .

Nắng vàng len lét đón thu sang . Mà sao đông tới thật vội vàng . Trời đã chuyển vần màu tĩnh mịch . Mấy luồng gió lạnh thấy miên man . Mây trời nặng bước che đầu núi . Mặt trăng u tịch đậu trên ngàn . Ngàn nỗi cảnh tình thêm ảo não . Tâm thời rung động thấy nao nao . Xa nghe văng vẳng tiếng chuông thiền . Boong , boong dăm tiếng mở cảnh thiên . xa xa trong gió câu kinh Phật . Thấp thóang đâu đây một cảnh chiền .Cảnh vật cùng tâm hòa làm một . Lạc bước trần ai lòng nhẹ không . dõi cảnh sinh tình nơi cõi thế . Thấy tâm như có Phật trong lòng . Quên kiếp nhân sinh thân mỏi mệt . Hướng tâm về cõi phật thong dong . Đời người trải độ bao năm nữa ? Sướng , khổ , buồn , vui chẳng bận lòng . . .

Người có đôi mắt nhìn đời . Đôi tai nghe đủ khóc - cười thế gian . Thân tuy phủ bụi phong trần . Nhưng tâm chớ để đảo điên thói đời . Sống trên dương thế mấy mươi . Sinh ly - Tử biệt ai người thoát đâu . Dù sống trong cảnh sang giầu . Uy quyền , danh lợi , nhà lầu , đẹp xinh . Hay trong nghèo khổ , điêu linh . Cũng đừng đánh mất tâm mình Người Ơi . Đúng - Sai đã có Phật - Trời . Vui - buồn - sướng - khổ mệnh người trần gian . Dẫu không có cõi Niết Bàn . Cuối đời xin một Tâm Nhàn . . . Thế Thôi .

Trời - Đất xưa nay chẳng vẹn toàn . Làm sao nhân thế được bình an . Thiên tai , địch họa luôn rình rập . kiếp sinh đâu dám nghĩ cầu toàn . Vạn vật có sinh thì có diệt . Đời người lên bổng lại xuống trầm . Khác chi xuân đến hoa đua sắc . Lại gió đông về ắt tàn phai . Sự đời đến đâu hay đến đó . khổ tâm xuy tính . . . mệt mà thôi . . .

Núi Việt - Sông Nam liền một dải . Tâm thành Nam - Bắc hướng Quan Âm . Phật Bà cứu thế , độ nhân . Mang bình an đến dương trần tươi vui . Trong trần thế khổ đau còn lắm . Kiếp sinh linh cơ cực cũng nhiều . Nào có phải Tâm không có đạo . Hay tại vì số mệnh khó thay . Nào đói rét - cơ cực . . . đêm ngày . Nào bệnh tật - đeo mang . . . năm tháng . Mong Phật Bà hào quang chiếu rạng . Khắp Việt Nam - Ánh Đạo chỉ đường . Để chúng con Tâm hợp cùng Tâm . Một kiếp sống hòa cùng muôn . . . Cuộc Sống . Cùng chung vui giưới trời thơ mộng . Không còn ai vương cảnh khổ - sầu - đau . Mong Bồ Tát Phép mầu . . . Độ Thế

Có những kỷ niệm ta cố quên . Mà sao trái tim ta phải nhớ . Một mối tình dang dở . Lần rung động đầu đời . Rồi ngày tháng dần trôi . Mảnh trăng chia hai nửa . Em một nửa lung linh . Còn lại tôi một nửa . xám ngắt mảnh hao gầy . Đường tình lạc đâu đây . Anh tìm về bến mộng . Chỉ một cõi đơn côi . Dấu chân đường xưa ấy . Cỏ hoang dại phủ đầy . . . Anh buồn trong nuối tiếc . Một cuộc tình thương - vay . Chỉ là thơ thôi nhé . à nhưng mà đâu đó vẫn vẳng nghe khúc nhạc : Éo le cuộc tình . Trần gian mà .

Miệt mài tầm đạo - soi kinh . Mong sao sáng tỏ tâm tình nhân gian . Chốn nào là chốn niết bàn . Nơi nào cõi thế tâm nhàn , thảnh thơi ? Trên đầu là cả Phật - Trời . Ở trong lồng ngực tâm thời mơ hoang . Rồi thân lỡ lang thang vạn nẻo . Biết đâu nương con tạo mãi vần xoay . Trên đường thế còn vương mùi tục lụy . Mơ ao tiên gột sạch bụi trần bay . Đời đâu biết đâu đầu , đâu là cuối . Rồi hư không - Hạt bụi - cõi . . . Trần Ai .



Đời người là những chuyến đi . Gặp nhau rồi lại chia ly là thường . Ngoảnh đầu nhìn lại con đường . Giật mình tóc đã điểm sương mất rồi . Dòng đời lạc cánh bèo trôi . Biết đâu bến đậu chân trời cô liêu . Bon chen trần thế đã nhiều . Biết đâu ngã rẽ khi chiều dần buông . Nghĩ lắm lúc buông xuôi tất cả . Nhưng giật mình - Ta cũng có trái tim

Chẳng là Phật - Trong tâm có Phật . Không kệ - kinh lại hóa kệ kinh . Muôn vạn chữ - Chữ tâm làm trọng . Đạo tại tâm - Phật pháp do tâm . Giữa nhân gian kiếp sống âm thầm . Tay chèo lái thuyền đời sao đúng đạo . Lúc sướng vui hay khi lòng ảo não . Vẫn niềm tin chẳng lạc bến mơ hoang .Nào đền đài , ngọc điện , cung vàng . Nào cờ lọng , ngựa xe lên xuống . Và đâu đây . . . Áo rách bọc thân . Khi ra đi ai thóat cảnh nợ nần . Trên trần thế còn vương mùi tục lụy . Mấy mươi năm sướng vui hay rầu rĩ . Hết kiếp đời là hết kiếp - Thương Vay

Ta - hạt bụi giữa nhân gian . Đói - No - Sướng - Khổ chẳng than trách lòng . Giang hồ phiêu dạt long đong . Nụ cười vẫn nở - Trong lòng vẫn vui . Nghĩa nhân là gốc ở đời . Bạc tiền chỉ để tạm thời sống thôi . Mai sau về chốn xa xôi . Mấy ai còn nhớ cái tôi - Vô Thường

Đồng tiền có hai mặt . Chỉ một mệnh giá chung . Con người có một mặt . Nhưng lại hai cõi lòng . Sầu thương và vui sướng . Tính thiện với tà tâm . Biết thế nào là đủ . Tránh sao cho khỏi lầm . Đời có cung , có bậc . Lúc thăng lại lúc trầm . Kiếp người như con tốt . Giữa bàn cờ thế gian . Nếu đi không đúng đạo . Xẽ thất bại là thường . Hãy để tâm sáng xuốt . Trên bể đời Trắng - Đen

Mẹ - mẹ ơi ! . Không biết đời để còn hay để mất . Mà con đau - Dao cắt trái tim con . Nhân thế hỡi - Sao viển vông là thế . Sung sướng hay khổ não kiếp bụi trần . Đường Hà Nội - Đường Sài Gòn . . . Ngọn xanh , ngọn đỏ . Đường Mẹ đi đom đóm lập loè trêu . Một đời sống , Một kiếp sống khổ đau là vậy . Vì chúng con : Mẹ vẫn nở nụ cười

Cánh cò cõng nắng - cõng mưa . Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương . Và nơi ấy : Mẹ nghèo nón lá tả tơi . Mong cho con trẻ vào đời bình an .

Nhân gian chi lắm rãi dầu . Kiếp sinh nào biết là đâu bến - bờ ? Khôn ngoan rồi lại ngu khờ . Nhiều khi thân lại thờ ơ với lòng . Cánh bèo ngược nước long đong . Trầm luân quân tử mảnh lòng trơi vơi . Cũng mong là có Phật - Trời . Cao xanh thấu tỏ cho người thiện tâm . Đơn côi lặng bước âm thầm . Công danh ví tưạ mưa dầm - khô khan . Nhiều khi mắt lệ ứa tràn . Sao đời lắm nỗi lầm than hỡi trời . . .

rời thu chạng vạng cảnh hoàng hôn . Gió thu heo hắt một mảnh hồn . Mây dần xa xuống ôm đầu núi . Lạc bước khách thơ dạ bâng khuâng . Ô kìa - Đức Phật đang tĩnh tọa . Dõi mắt nhìn xem chốn dương trần . Ngài buồn cùng nỗi buồn nhân thế . Còn đang vương vất cuộc sống còn . Tức cảnh thơ đề dăm ba chữ . Tình mong san xẻ tí con con . . .

Thân ta sao lắm trái ngang này . Kiếp trước - Kiếp này - Vay trả - Trả vay ! . Hận mình trí tuệ không đầy . Mới sinh nông nỗi sầu cay đường đời . Có đâu dám trách Phật trời . Mà do số mệnh nên thời thế thôi . Khổ thì cũng đã khổ rồi . Đường trần oán thán để rồi được chi . Trăm năm biết có ra gì ? Ngàn năm một nỗi sầu bi cuộc đời . Nhân gian ai hiểu cho tôi . Đường trần lê bước nổi trôi một mình . Thế gian được mấy trọng tình . Tìm đâu cho thấy bạn mình tương giao . Hai dòng lệ mãi tuôn trào . Hỏi xem đất thấp - trời cao tỏ tường .

Đường đời lên - xuống trải mấy phen . Giầu sang rồi lúc lại nghèo hèn . Số kiếp Ông Trời thời đã định . Tham - sân cho lắm luống nhọc mình . Giang tay chỉ với sao cho đủ . Làm sao hoang tưởng hái mặt trời . Sóng đẩy thuyền đời trôi dạt mãi . Đâu bờ bến đâụ . . . thế nhân ơi ? Lang thang xuôi - ngược muôn vạn dặm . Dừng chân nơi đó Phật Bà cười . Đạo giưã đường đời ai đà biết . Cuối đời ngoảnh lại tiếc ngày trôi




Lang thang rong ruổi bốn phương . Duyên trời đã định Đạo chính Đường . Trung Hoa mừng gặp Minh Sư Tổ . Đạt Ma khởi đạo tỏ danh thơm . Thân ở trong am - Tâm vạn hướng . Phát tuệ trí nhân rạng Phật đường . Tích cũ , truyện xưa lưu vạn thế . Muôn đời công đức tỏa muôn phương .
Không nghèo - Cũng chẳng giầu sang . Giang hồ lê gót vẫn đường hoàng . Gánh nặng áo , cơm không mờ trí . Thân làm mỏi mệt chẳng kêu than . Tâm ta vẫn một lời khấn nguyện . Mong sao thiên hạ được thanh nhàn

Thân tuy bụi bẩn phủ đầy . Nhưng tâm thì mãi vui say đường trần . Đời là một chuỗi nợ nần . Nợ cơm - nợ áo , nợ ân , nợ tình . . . Vướng chi chút nợ thường tình . Rảnh rang một chút chụp hình vui chơi . Thân làm thấy mệt rã rời . Nhưng tâm vẫn một nụ cười thản nhiên . Chúc cho các bạn xa gần . Một đêm an lạc , bình an , thanh bình

Trên trời nào thấy chi trăng . Trong tâm trăng sáng Mẹ Hiền độ nhân . Mưa rơi rả rích trong đêm . Từng cơn gió lạnh rét run thân gầy . Chập trờn trong giấc tỉnh , say . Cơn mê ú ớ đong đầy tâm tư . Ô kìa ! Dáng mẹ hiền từ . Dang tay phổ độ con thơ cõi trần . Phật Bà đức độ - hiền nhân . Hào quang chiếu rọi cõi trần tối tăm . Chúng con kính nguyện Quan Âm . Mong sao trần thế sống trong AN BÌNH

Xa quê nhớ mẹ ta xưa . Nhớ quê nhớ cả con đê - mái đình . Lòng buồn là nỗi thường tình . Cũng còn có mẹ tâm linh nguyện cầu . Tâm hồn biết ghửi về đâu ? Quê hương nhoà mắt nhuộm sầu cơn mưa . Lòng này ai tỏ cho vừa ? Thanh thiên sao để sớm , trưa mặc lòng . Thế nhân gạn đục - Khơi trong . Quan Âm dõi mắt ngàn trùng con đi . . .

Khói nhang ghửi tới Phật trời . Thành tâm con nguyện mấy lời nhân gian . Cầu cho trăm họ bình an . Nhà nhà no ấm , mùa màng tốt tươi . Nhân sinh không mất tình người . Yêu thương - Đùm bọc giống nòi Việt Nam . Cùng chung giòng máu Lạc Hồng . Chữ Nhân cùng giữ . Chữ Đồng cùng nhau . Không màng khinh trọng khổ , giầu . Phật - Trời đã định trước , sau công bằng . Thành tâm nguyện khắp trần gian . Không còn đày đọa , lầm than . . . Kiếp Đời


Ví tưạ cánh chim lạc giữa trần . Gian nan nào quản vạn bước chân . Bốn bể hữu tình yêu non nước . Mười phương trời rộng mây xoay vần . Còn ánh thái dương còn sự sống . Có tâm hướng đạo - Có phật trời . Ở đời đạo nghĩa là cao rộng . Mong sao bền chặt khắp muôn nơi . Quay mắt ngắm nhìn bầu trời tỏ . Hỏi lòng đâu đó chút tình người .
Related posts:

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn

Discuss

×Close